Vào năm 1993, hai di sản văn hóa thế giới đầu tiên của Nhật được công nhận đó là “công trình kiến trúc bằng gỗ lâu đời nhất thế giới” chùa Horyuji thuộc tỉnh Nara và ngôi thành cổ tráng lệ Himeji. Cùng năm, hai địa danh được đăng ký di sản thiên nhiên thế giới đó là hòn đảo Yakushima nổi tiếng với cây tùng hơn 2000 tuổi và khu rừng nguyên sinh rộng lớn hầu như không có bóng dáng con người nằm trên sơn nguyên Sirakami.
Có thể nói, khi hỏi về nơi lưu giữ những giá trị truyền thống của Nhật Bản thì ai cũng có thể nghĩ ngay đến đó là quần thể kiến trúc Đền Chùa Phật Cách tại cố đô Kyoto. Nơi đây được công nhận là di sản văn hóa thế giới vào năm 1994. Những năm tiếp theo, số lượng di sản thế giới của Nhật bản càng được gia tăng. Ngoài những công trình kiến trúc mang tính chất biểu tượng như chùa và thành cổ, nhiều địa danh khác đã được thế giới công nhận là di sản văn hóa thế giới. Ta có thể nói đến ngôi làng cổ đậm tính truyền thống Shirakawa-Gokayama, phong cảnh tuyệt đẹp trên rặng núi Kii, di tích công nghiệp mỏ vàng Iwami nơi đã từng chi phối nền kinh tế thế giới. Mỗi nơi là một di sản thế giới mang nét đặc sắc riêng. Vào năm 1996, công viên Hòa Bình ở Hiroshima với di tích bom nguyên tử có một không hai trên thế giới còn sót lại như một minh chứng cho sự tàn phá khủng khiếp của vũ khí hạt nhân đã được công nhận là di sản văn hóa thế giới.
Mới đây trong năm 2013, người dân Nhật được vinh dự đón nhận một địa danh nữa được công nhận là di sản văn hóa thế giới đó là núi Phú Sĩ. Và trong tương lai không xa, sẽ có nhiều địa danh nữa sẽ tiếp túc được thế giới công nhận.
Thành cổ Himeji Rừng nguyên sinh Shirakami
Làng cổ Shirakawa - Gokayama Công viên hòa bình Hiroshima